Ba thập kỷ qua, tốc độ đô thị hóa của Việt Nam được xem là một trong những hiện tượng đáng chú ý của châu Á. Nhiều khu đô thị, dân cư, khu công nghiệp, các công trình cao tầng mọc lên theo nhu cầu phát triển kinh tế cùng sự gia tăng dân số đến với các đô thị lớn. Bên cạnh đó là một hệ quả ngày càng rõ rệt: tần suất và mức độ ngập lụt, triều cường, sạt lở gia tăng sau những đợt bão lũ vừa qua ở một số đô thị lớn như Hà Nội, TPHCM, đặc biệt là ở miền Trung và Đà Nẵng. Điều này cho thấy sự tác động không chỉ đơn thuần là do “thiên tai” mà còn biểu hiện của tính chủ động trong việc hoạch định chiến lược, kế hoạch, quy hoạch chưa sát với thực tế của quy luật tự nhiên, đất, nước, dòng chảy, biến đổi khí hậu. Bài viết này đặt ra câu hỏi: nếu ta nhìn lại các cấp độ Quy hoạch từ các chuyên ngành bằng lăng kính khoa học: vật lý - địa chất - thủy văn - sinh thái, liệu có thể rút ra nguyên lý để giúp chúng ta sống hài hòa hơn với thiên nhiên và giảm thiểu rủi ro ?
Có những vùng đất chỉ cần một công trình kiến trúc đã đủ để thay đổi vận mệnh. Bilbao của Tây Ban Nha từng là bến cảng u ám, thành phố công nghiệp cũ kỹ, cho đến khi bảo tàng Guggenheim khánh thành năm 1997, lượng khách du lịch tăng thêm gần 1 triệu lượt mỗi năm, tạo hàng chục nghìn việc làm mới và đưa Bilbao trở thành “thành phố nghệ thuật” nổi tiếng toàn cầu nâng giá trị bất động sản của cả khu vực xung quanh thành phố Bilbao.
Hồ Gươm không chỉ là "trái tim" Hà Nội, mà còn là "bản sắc" cần được nuôi dưỡng liên tục. Cách tổ chức không gian văn hóa - kiến trúc - lịch sử sao cho phù hợp với tỷ lệ và tinh thần phố cổ...