Hồ Gươm - Ký ức, hiện tại và tương lai

Hồ Gươm - Ký ức, hiện tại và tương lai

(Vietnamarchi) - Hồ Gươm không chỉ là "trái tim" Hà Nội, mà còn là "bản sắc" cần được nuôi dưỡng liên tục. Cách tổ chức không gian văn hóa - kiến trúc - lịch sử sao cho phù hợp với tỷ lệ và tinh thần phố cổ...
09:57, 18/09/2025

Vị thế đặc biệt của Hồ Gươm trong lịch sử và hiện tại

Hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm từ lâu không chỉ là thắng cảnh mà còn là biểu tượng tinh thần của Thăng Long - Hà Nội. Trong lịch sử, nơi đây gắn liền với truyền thuyết trả gươm, nơi hội tụ của ký ức và sự linh thiêng của đất kinh kỳ.

Đền Ngọc Sơn trong tranh của TS.KTS Nguyễn Đình Toàn.

Trải qua nhiều thế kỷ, Hồ Gươm đã được xem như "trái tim" của Hà Nội, nơi khởi nguồn cảm hứng cho bao thế hệ văn nghệ sĩ. Những tác phẩm hội họa, những ca khúc, vần thơ về Hồ Gươm không chỉ lưu giữ những hoài niệm mà còn nuôi dưỡng cái hồn của đô thị.

Trải qua các giai đoạn lịch sử, Hồ Gươm vẫn là nơi kết giao giữa các thế hệ, nơi vui chơi của trẻ nhỏ, nơi hẹn hò của tuổi trẻ, nơi gặp gỡ thư thái dưỡng sinh của người lớn tuổi và cũng là điểm du lịch quan trọng của du khách trong và ngoài nước tìm đến, để hòa mình vào nhịp sống của Thủ đô. Đó là quảng trường thiên nhiên của Hà Nội, mà chưa cần đến sự can thiệp của quy hoạch đã toát lên sức sống đô thị.

Quy hoạch tổng thể quanh Hồ Gươm: Thiếu gì, thừa gì?

Trong suốt nhiều thập kỷ qua, sự can thiệp của quy hoạch và kiến trúc đã tạo ra những tranh luận kéo dài. Thời Pháp thuộc đã có sự can thiệp về quy hoạch theo mô hình trật tự đô thị với các trục đường, quảng trường, vườn hoa, công viên.

Bản đồ quy hoạch

Đường Đinh Tiên Hoàng và Lê Thái Tổ hiện nay là sản phẩm kết nối giữa khu phố cổ và phố cũ với điểm đến là quảng trường Paul Bert, nay gọi là quảng trường Đông Kinh - Nghĩa Thục.

Việc mở các tuyến đường quanh Hồ Gươm thời Pháp thuộc đi qua các làng mạc, phá bỏ một số chùa chiền đã vấp phải phản ứng gay gắt của báo chí công luận ở Việt Nam và ở cả nước Pháp.

Tiếp nối các thời kỳ sau này giai đoạn 1960-1997, nhiều công trình kiến trúc xây dựng quanh hồ cũng gây phản ứng mạnh mẽ bởi dư luận và các nhà chuyên môn.

Trong suốt nhiều thập niên, sự can thiệp của quy hoạch kiến trúc quanh Hồ Gươm đã tạo ra nhiều dư luận trái chiều.

Sau khi tòa nhà "Hàm Cá Mập" phá bỏ, việc tổ chức giao thông tại quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục trở nên lúng túng, không gian di chuyển của các phương tiện bị thu hẹp, người dân thấy bất tiện hơn. Đây là một minh chứng rằng, hiện trạng và tương lai quy hoạch quanh quảng trường Đông Kinh - Nghĩa Thục cần có giải pháp khả thi trong tổng thể khu vực Hồ Gươm.

Tỷ lệ về không gian của quảng trường Đông Kinh - Nghĩa Thục hiện nay vốn phù hợp với không gian phố cổ kết nối sang khu phố cũ. Ngay tại trung tâm cổ kính này, sự "vừa phải" sẽ tạo nên cái duyên và giữ được giá trị lịch sử.

Điều Hà Nội còn thiếu quanh Hồ Gươm là một số công trình kiến trúc có giá trị thẩm mỹ xứng tầm với vai trò lịch sử và văn hóa. Hiện tại không gian cho sinh hoạt công cộng là điểm nhấn nghệ thuật giao lưu văn hóa vẫn còn khá hạn chế. Bên cạnh đó, yếu tố giao thông cho cả ngày thường và cuối tuần vẫn thiếu tính đồng bộ, dễ gây áp lực khi lượng khách tăng cao.

Định hướng không gian văn hóa - kiến trúc quanh Hồ Gươm

Kiến trúc là ngôn ngữ phản ánh văn hóa đô thị. Nó phản ánh lịch sử, quá trình tiếp biến qua từng thời kỳ. Bởi vậy, mọi can thiệp mới quanh Hồ Gươm phải đặt trong chuỗi tiếp nối văn hóa - vừa giữ gìn tinh thần cổ kính, vừa bổ sung cập nhật phù hợp với đời sống, kinh tế, văn hóa công nghệ số của người Việt Nam hiện đại.

 Hiện trạng kiến trúc nhà ở tại khu vực quảng trường Đông Kinh - Nghĩa Thục cũng cần đặt ra vấn đề cải tạo chỉnh trang như thế nào để xứng tầm với vị trí của nó.

Cụ thể, về tổ chức không gian văn hóa - lịch sử, cần dành các khu vực trưng bày nhỏ, kể chuyện lịch sử bằng nghệ thuật điêu khắc ở không gian xung quanh Hồ. Không to tát đồ sộ, mà sự tinh tế hòa lẫn với cảnh quan thiên nhiên.

 Rào chắn ngăn cách giao thông, giảm diện tích các phương tiện di chuyển.

Về quản lý giao thông hợp lý, ngày thường cần tạo nhiều nhất khoảng không gian có thể cho các phương tiện di chuyển lưu thông thuận lợi. Cuối tuần duy trì không gian đi bộ, bổ sung thêm không gian du lịch, văn hóa, vui chơi, thương mại để phố đi bộ thêm sinh động.

Về điểm nhấn kiến trúc đương đại, Hồ Gươm cần công trình mới mang hơi thở thế kỷ XXI, có tính biểu tượng, nhưng không nhất thiết phải to lớn hay đặt ở vị trí trung tâm. Đó có thể là một công trình kiến trúc độc đáo, tạo sự tò mò và gợi mở, làm điểm nhấn hiệu quả, thu hút khách du lịch.

Kinh nghiệm quốc tế và những tham chiếu cần lưu ý

Thế giới có nhiều bài học có thể tham khảo cho Hà Nội. Times Square (New York, Mỹ) không gian không lớn, nhưng nhờ tổ chức ánh sáng, nghệ thuật công cộng và sự kiện văn hóa, nơi đây trở thành biểu tượng toàn cầu. Bài học cho thấy, không cần diện tích lớn, mà cần sự sống động và tính biểu tượng.

Quảng trường St. Mark’s, Venice (Ý) nổi bật nhờ hài hòa giữa kiến trúc, mặt nước và các hoạt động cộng đồng, trở thành "phòng khách châu Âu". Bài học ở đây là sự cân đối và tỷ lệ quan trọng hơn độ lớn.

Hồ Hoàng Gia ở Seoul (Hàn Quốc) được bảo tồn như di tích lịch sử, kết nối với cung điện và không gian xanh, tạo sự hài hòa giữa văn hóa truyền thống và sinh hoạt đương đại. Từ ví dụ này cho thấy, bảo tồn di sản gắn liền với hoạt động đời sống.

Khu vực quanh hồ Zurich (Thụy Sĩ) tổ chức lối đi bộ, công viên, điểm ngắm cảnh, vừa tạo sự thư giãn vừa làm tăng sức hấp dẫn du lịch. Bài học ở đây là đầu tư vào trải nghiệm cộng đồng hơn là công trình đồ sộ.

Hồ Gươm không chỉ là "trái tim" Hà Nội, mà còn là "bản sắc" cần được nuôi dưỡng liên tục. Điều quan trọng không nằm ở việc xây thêm bao nhiêu công trình, mà ở cách tổ chức không gian văn hóa - kiến trúc - lịch sử sao cho phù hợp với tỷ lệ và tinh thần phố cổ. Những công trình mới cần vừa khiêm nhường, vừa sáng tạo, để thể hiện dấu ấn của thế kỷ XXI mà vẫn hòa cùng mạch văn hóa lâu đời.

Nếu làm được, Hồ Gươm sẽ tiếp tục không chỉ là nơi gặp gỡ của các thế hệ, nguồn cảm hứng của văn nghệ sĩ, mà còn là một minh chứng rằng, Hà Nội biết cách trân trọng quá khứ, sống động trong hiện tại và hướng đến tương lai.

TS.KTS Nguyễn Đình Toàn (Nguyên Thứ trưởng Bộ Xây dựng)

Khởi công Dự án xây dựng nhà ở cho lực lượng vũ trang CAND tại xã Vĩnh Thanh

Ngày 19/12, Bộ Công an tổ chức lễ khởi công dự án nhà ở cho lực lượng vũ trang Công an nhân dân (CAND) tại xã Vĩnh Thanh (Hà Nội).

Kiến trúc của sự kiềm chế: Khi lựa chọn không xây dựng trở thành thiết kế

Trong một thế giới đang đối mặt với sự cạn kiệt sinh thái và bão hòa không gian, hoạt động xây dựng đã trở thành biểu tượng của cả sáng tạo lẫn tiêu dùng. Trong nhiều thập kỷ, tiến bộ kiến ​​trúc được đo lường bằng những điều mới mẻ: vật liệu mới, công nghệ mới, những tượng đài mới của tham vọng. Tuy nhiên, ngày nay, ngành kiến ​​trúc ngày càng được định hình bởi một dạng trí tuệ khác, một dạng trí tuệ coi trọng những gì đã có. Các kiến ​​trúc sư đang học được rằng làm ít hơn có thể đồng nghĩa với thiết kế nhiều hơn, và sự thay đổi này đánh dấu sự xuất hiện của cái mà người ta có thể gọi là kiến ​​trúc tiết chế: một thực hành được định nghĩa bằng sự cẩn thận, bảo trì và lựa chọn có chủ đích không xây dựng.

Bài toán kẹt xe ở TPHCM: bắt đầu từ đâu ?

Nhìn ở góc độ đô thị học, giao thông là “hệ tuần hoàn máu” của thành phố. Khi mạch máu tắc, mọi cơ quan khác suy yếu: sản xuất đình trệ, dịch vụ chậm chạp, y tế khẩn cấp bị chậm trễ, chất lượng sống suy giảm. Việc điều trị căn bệnh này không thể tiếp tục theo kiểu chắp vá – mở thêm vài làn đường, nới thêm cây cầu – mà phải xem tổng thể cấu trúc đô thị, hành vi di chuyển và mô hình quản trị giao thông.

Từ kinh nghiệm phát triển đô thị ven sông đến “trục cảnh quan sông Hồng”

Bên ngoài con đê sông Hồng, nơi ít người ngoái nhìn tới, là những xóm nhỏ nơi sinh sống từ những bước chân tha hương của biết bao phận người. Họ đến từ mọi miền, mang theo đôi bàn tay chai sần và ước vọng đổi đời, sống những ngày lam lũ quanh năm chỉ để con cái được học hành tử tế hơn họ. Có người tích cóp cả đời mới dựng được căn nhà tầng đơn sơ; có cả chục con người vẫn ở trong những phòng trọ chưa đầy mười mét vuông. Họ là những người mang cả quê hương lên Hà Nội, làm đủ thứ nghề: thợ hồ, bán hàng rong, chạy xe, làm đủ thứ nghề để chắt chiu từng đồng nuôi con ăn học. Có gia đình dành dụm mấy chục năm mới dựng được căn nhà vững chãi; nhưng cũng có hàng nghìn con người thuê trọ trong những gian phòng ẩm thấp, chỉ đủ kê chiếc giường và cái gác bếp nhỏ - để rồi sáng hôm sau lại hòa vào dòng người mưu sinh. Những xóm thợ, ngõ nhỏ ấy tồn tại trong sức sống đô thị, những con người góp phần không nhỏ cho thành phố. Không ai muốn nhếch nhác, nhưng cũng không đủ điều kiện để thay đổi. Giờ đây, khi thành phố bàn chuyện chỉnh trang, cải tạo hay di dời …thì vấn đề không chỉ nằm ở bản vẽ hay phương án đầu tư, mà nằm ở chỗ: làm thế nào để những con người đã dồn cả đời vào mảnh đất bãi ấy không bị bỏ lại phía sau trong một cuộc thay đổi quá lớn và quá nhanh.

Đô thị hoá không chỉ là mở rộng diện tích, mà là mở rộng tầm nhìn

Ba thập kỷ qua, tốc độ đô thị hóa của Việt Nam được xem là một trong những hiện tượng đáng chú ý của châu Á. Nhiều khu đô thị, dân cư, khu công nghiệp, các công trình cao tầng mọc lên theo nhu cầu phát triển kinh tế cùng sự gia tăng dân số đến với các đô thị lớn. Bên cạnh đó là một hệ quả ngày càng rõ rệt: tần suất và mức độ ngập lụt, triều cường, sạt lở gia tăng sau những đợt bão lũ vừa qua ở một số đô thị lớn như Hà Nội, TPHCM, đặc biệt là ở miền Trung và Đà Nẵng. Điều này cho thấy sự tác động không chỉ đơn thuần là do “thiên tai” mà còn biểu hiện của tính chủ động trong việc hoạch định chiến lược, kế hoạch, quy hoạch chưa sát với thực tế của quy luật tự nhiên, đất, nước, dòng chảy, biến đổi khí hậu. Bài viết này đặt ra câu hỏi: nếu ta nhìn lại các cấp độ Quy hoạch từ các chuyên ngành bằng lăng kính khoa học: vật lý - địa chất - thủy văn - sinh thái, liệu có thể rút ra nguyên lý để giúp chúng ta sống hài hòa hơn với thiên nhiên và giảm thiểu rủi ro ?

Ý kiến của bạn

SunGroup
VINGROUP
Rạng Đông
Nam Group
Mây trà shan
Vinmikh