(KTVN 257) Khu vực Hồ Gươm (Hồ Hoàn Kiếm) và Phố cổ Hà Nội là nơi tích tụ, tiếp biến văn hiến hơn ngàn năm qua, vừa sâu sắc huyền bí, vừa nhiều giá trị hấp dẫn, được coi như là trái tim trong mọi quyết sách và là một yếu tố “bất biến” trong quy hoạch phát triển đô thị Thủ đô Việt Nam (Trường, 2025). Nên đánh giá, đề xuất giải pháp bảo tồn, phát huy những giá trị “bất biến” của khu vực Hồ Gươm sẽ làm cơ sở cho việc xây dựng các chiến lược phù hợp với phát triển bền vững không gian di sản đô thị Hà Nội.
(KTVN 256) Thế giới đã bước qua 1/4 thế kỷ XXI với Kỷ nguyên Cách mạng công nghiệp 4.0 cùng trí tuệ nhân tạo AI, Internet vạn vật,…và một Việt Nam hội nhập, đang bước sang kỷ nguyên mới - vươn mình phát triển - cần một thể chế mới, một không gian mới, một văn hóa mới. Triết lý “Dĩ bất biến ứng vạn biến” - thường gắn với lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh năm 1946, có nghĩa là lấy cái bất biến (không thay đổi) ứng phó với cái vạn biến (thay đổi/khả biến); ứng phó với cái vạn biến nhưng không xa rời, vứt bỏ, đánh mất cái bất biến. Hoàn cảnh luôn thay đổi, cuộc sống cũng như sự nghiệp luôn thay đổi, vận động, bởi vậy, sách lược trong từng lĩnh vực cụ thể cũng phải mềm dẻo, uyển chuyển, thay đổi (cái vạn biến). Nhưng dù có mềm dẻo, uyển chuyển, thay đổi như thế nào đi nữa cũng không được quên mục đích cuối cùng (cái bất biến).
Cùng phát triển với thế giới, nhà thiết kế kiến trúc hiện nay đã dần vượt khỏi giới hạn chỉ thiết kế những công trình, sản phẩm vật lý có thể “chạm - thấy” được, tiến đến vùng thiết kế trải nghiệm, kết hợp với công nghệ hiện đại để hình thành loại hình “Kiến trúc tương tác” mới, chủ yếu là tương tác Văn hoá và Kinh tế. Kết nối văn hoá là xu thế tất yếu, là nguồn lực mới, đem lại nhiều lợi ích kinh tế và đảm bảo phát triển bền vững cho mỗi địa phương và quốc gia.