Đường chân trời công nghiệp: Biến các nhà máy ngừng hoạt động của Trung Quốc thành địa điểm văn hóa

Đường chân trời công nghiệp: Biến các nhà máy ngừng hoạt động của Trung Quốc thành địa điểm văn hóa

Trên khắp Trung Quốc, một di sản gồm các công trình công nghiệp đồ sộ đang bị bỏ hoang, hậu quả trực tiếp của sự chuyển dịch kinh tế sang các hình thức công nghiệp khác nhau. Những công trình này nổi bật với chiều cao đồ sộ và khả năng chịu lực kết cấu vững chắc. Ngày nay, chúng đặt ra một thách thức kiến ​​trúc cho việc đổi mới đô thị đương đại và một chủ đề mới cho việc bảo tồn di sản. Khi chúng bị nhấn chìm bởi sự phát triển đô thị ngày càng tăng, các kiến ​​trúc sư được giao nhiệm vụ biến chúng thành những công trình tiện ích, hướng đến công chúng. Do đó, các can thiệp gần đây đang tận dụng các yếu tố đặc trưng như lò sưởi và ống khói để giúp định vị lại những khu phức hợp đồ sộ này thành những điểm nhấn đô thị quan trọng.
10:00, 31/10/2025

Di sản cơ sở hạ tầng công nghiệp nặng của Trung Quốc được hình thành ngay sau khi nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa được thành lập vào năm 1949. Vào thời điểm đó, chính phủ quyết định rằng cách hiệu quả nhất để đẩy nhanh quá trình công nghiệp hóa là tăng cường đầu tư vào các ngành công nghiệp nặng như thép, bê tông và máy móc hạng nặng. Điều này đã thúc đẩy việc xây dựng vô số công trình công nghiệp, đôi khi đồ sộ, nhưng có chức năng cụ thể để hỗ trợ sự phát triển.

Khi nền kinh tế Trung Quốc dần mở cửa, các ngành công nghiệp này cũng như cơ sở hạ tầng của chúng đã phát triển hơn nữa. Theo thời gian, điều này, cùng với các cải cách khác, đã góp phần hỗ trợ tăng trưởng kinh tế và nâng cao mức sống cho người dân Trung Quốc. Nó cũng dẫn đến sự chuyển dịch trong ngành công nghiệp của đất nước, và hiện nay, Trung Quốc không còn tập trung quá nhiều vào các ngành công nghiệp nặng truyền thống nữa. 

Bối cảnh đó đã khiến nhiều công trình công nghiệp cũ bị ngừng hoạt động, tạo ra một thách thức kiến ​​trúc độc đáo: các công trình công nghiệp đã ngừng hoạt động, được xây dựng cho những quy trình công nghệ rất cụ thể, giờ đây phải được tái sử dụng. Do đó, các kiến ​​trúc sư đang tận dụng các yếu tố như lò nung cũ, ống khói khổng lồ và nhà máy thép để nâng tầm các công trình, biến chúng thành những điểm nhấn đô thị mới. Họ mong muốn tôn vinh quy mô ấn tượng và định vị lại chúng như một tài sản kiến ​​trúc không thể thay thế, thiết yếu cho sự tiếp nối văn hóa và đô thị.

Trong một số trường hợp, các dự án này cũng bị hấp thụ bởi sự phát triển đô thị của một thành phố lân cận, đòi hỏi một phương pháp tiếp cận cho phép các công trình cốt lõi được hợp nhất trong một không gian xanh đô thị mới, có thể là quy mô lớn. Điều này tái thiết các di tích công nghiệp như một yếu tố nền tảng của một loại cảnh quan đô thị mới, giúp chúng chuyển đổi thành các dấu ấn kiến ​​trúc có thể định hình lại đường chân trời của thành phố và thúc đẩy phục hồi sinh thái của khu vực. Trong hầu hết các trường hợp, chủ đề chung thường là các công trình kiến ​​trúc công cộng mới, chuyển đổi các tòa nhà thành các địa điểm văn hóa mở, hướng đến trải nghiệm, có thể bù đắp cho những thiệt hại về môi trường mà chúng đã gây ra trong những năm trước.

Bảo tàng Lò cao Shougang số 3 ở Bắc Kinh là một trong những ví dụ ấn tượng nhất về mặt thị giác, ban đầu được cho ngừng hoạt động để phục vụ Thế vận hội Bắc Kinh 2008 nhằm tránh các vấn đề ô nhiễm. Các kiến ​​trúc sư từ CCTN Design đã sử dụng cấu trúc rộng 49.800m² này và sử dụng lưu thông làm yếu tố trung tâm để diễn giải, nhằm lưu giữ ký ức tập thể độc đáo của địa điểm. Các yếu tố như "Cầu thang gấp" và Cầu kính Skywalk cao 72m được bố trí chính xác để du khách có thể đi qua và khám phá các khoang bên trong rộng lớn, trước đây không thể tiếp cận của lò cao. Sự can thiệp kiến ​​trúc này đã biến lớp vỏ công nghiệp phức tạp thành một bảo tàng đa tầng dễ đọc, giúp quy mô đồ sộ này trở nên hữu ích cho trải nghiệm của công chúng.

Giai đoạn 1 của Khu Di sản Công nghiệp Hợp kim Ferroalloy Jining Zoucheng 1971 là một nghiên cứu điển hình độc đáo khác. Đã ngừng hoạt động từ năm 2005, với diện tích 61.019m2, dự án cải tạo này giới thiệu các công trình ban đầu bằng cách tích hợp chúng một cách chiến lược vào cảnh quan. Mục tiêu của chính quyền địa phương không chỉ là đánh giá lại sự tham gia của tòa nhà vào đời sống hàng ngày mà còn phục hồi đất bị ô nhiễm trong khu vực nhà máy và thúc đẩy quá trình phục hồi sinh thái của khu vực. Trong trường hợp này, các kiến ​​trúc sư từ DDON đã áp dụng một chiến lược kiến ​​trúc, xác định rõ ràng tòa nhà nhà máy ban đầu là một "di sản công nghiệp quan trọng". Họ đã đóng khung công trình bằng cây xanh mềm mại, tạo ra sự tương phản về mặt thị giác và không gian giữa vẻ đẹp công nghiệp thô sơ và môi trường thiên nhiên xanh mát xung quanh. Đồng thời, dự án cũng đóng vai trò là cánh cổng biểu tượng dẫn đến một khu công nghiệp sinh thái hướng đến tương lai, giúp kết nối quá khứ công nghiệp với tương lai sinh thái của khu vực.

Cuối cùng, tại Trung tâm Triển lãm WTE Bảo Sơn ở Thượng Hải, trọng tâm là cuộc đối thoại về vật liệu. Một tòa nhà sản xuất thép cũ với diện tích khoảng 725m2, trước đây là nhà máy thép. Ngày nay, phần lớn các tòa nhà của nhà máy đã bị phá hủy và địa điểm này được thiết lập để xây dựng một nhà máy điện chuyển đổi chất thải thành năng lượng trong tương lai và một công viên xung quanh. Để can thiệp, các kiến ​​trúc sư từ Kokaistudios đã đưa vào một lớp vỏ polycarbonate trong suốt, hoàn toàn độc lập bên trong tòa nhà nhà máy nặng nề, rỉ sét hiện có. Lựa chọn kiến ​​trúc này giải quyết các vấn đề kỹ thuật đồng thời tạo ra sự tương phản mạnh mẽ: cấu trúc mới, nhẹ, có thể tái chế tham gia vào cuộc trò chuyện với quá khứ công nghiệp nặng nề được bảo tồn. Đồng thời, các dải gạch đá và xỉ thép xen kẽ (sản phẩm phụ của quá trình sản xuất kim loại) gợi nhớ đến chức năng trước đây của địa điểm.

Việc chuyển đổi các vỏ bọc công nghiệp này có thể giúp thiết lập một nền tảng kiến ​​trúc vững chắc cho việc đổi mới đô thị và bảo tồn di sản công nghiệp trong tương lai. Bằng cách sử dụng chiến lược can thiệp tối thiểu cùng với những điểm nhấn ấn tượng như cầu vượt trên cao 72m, các kiến ​​trúc sư đã thành công trong việc chuyển đổi các khối chức năng thành những di tích công cộng dễ tiếp cận, hướng đến trải nghiệm. Cách tiếp cận này giúp đảm bảo rằng câu chuyện công nghiệp không chỉ được bảo tồn mà còn chủ động hình thành bản sắc của cảnh quan đô thị và văn hóa mới trong tương lai.

archdaily

Thông tin đối ngoại phải bắt đầu từ từng… làng quê, góc phố

Không chỉ là những tuyên bố chính sách hay hoạt động ở tầm quốc gia, thông tin đối ngoại còn được hình thành từ những câu chuyện đời thường, từ từng làng quê, góc phố. Khi báo chí địa phương biết cách kể câu chuyện của vùng đất mình bằng ngôn ngữ của thế giới, họ đang góp một “viên gạch” vững chắc vào “cây cầu” đưa Việt Nam ra bạn bè năm châu - đó cũng là điều Đại sứ Nguyễn Thanh Sơn, nguyên Thứ trưởng Bộ Ngoại giao nhấn mạnh trong cuộc trò chuyện với phóng viên Tạp chí Kiến trúc Việt Nam. Xin trân trọng giới thiệu đến bạn đọc bài phỏng vấn thú vị này.

Kỳ 3: Đột phá chiến lược để địa phương dẫn lối “câu chuyện Việt Nam”

Cùng nhau kể “Câu chuyện Việt Nam” trong kỷ nguyên mới không chỉ là lời hẹn ước mà còn là nhiệm vụ chiến lược của báo chí đối ngoại, nơi mỗi địa phương trở thành một “cánh tay nối dài” đưa hình ảnh Việt Nam ra thế giới. Trong đó, báo điện tử địa phương không chỉ phản ánh đời sống, văn hóa, kinh tế, du lịch mà còn chủ động sáng tạo các giải pháp, đổi mới cách tiếp cận, tận dụng chuyển đổi số để xây dựng và lan tỏa hình ảnh địa phương, từ đó góp phần kiến tạo một Việt Nam toàn cầu, hiện đại và giàu bản sắc.

Kỳ 2: “Dò đường” định vị địa phương trên bản đồ truyền thông quốc tế

Trong bối cảnh Việt Nam bước vào giai đoạn phát triển mới, với khát vọng trở thành quốc gia hùng cường, có vị thế vững chắc trên trường quốc tế, báo chí địa phương đang đóng vai trò tiên phong trong việc “dò đường” để định vị hình ảnh tỉnh, thành trên bản đồ truyền thông quốc tế. Không chỉ truyền tải thông tin, báo chí địa phương còn là “cầu nối” giúp thế giới hiểu đúng về con người, văn hóa, tiềm năng và thành tựu của từng địa phương. Việc “dò đường” này không chỉ mang ý nghĩa thông tin mà còn là một chiến lược dài hơi, giúp từng địa phương chủ động kiến tạo hình ảnh, thu hút sự quan tâm của nhà đầu tư, du khách và bạn bè quốc tế, đồng thời làm giàu bản sắc và niềm tự hào địa phương trong bức tranh tổng thể của Việt Nam.

Kỳ 1: Những “cánh tay nối dài” đưa câu chuyện địa phương ra thế giới

Trải qua 100 năm đồng hành cùng đất nước, báo chí đối ngoại Việt Nam luôn giữ vững bản lĩnh tiên phong, trở thành trụ cột của “sức mạnh mềm” dân tộc. Không chỉ thực hiện nhiệm vụ truyền thông, đội ngũ những người làm báo đối ngoại, đặc biệt là báo chí địa phương, đã trở thành những “cánh tay nối dài”, đưa câu chuyện về con người, văn hóa, tiềm năng và thành tựu địa phương ra thế giới. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế sâu rộng, phát triển kinh tế năng động và công nghệ truyền thông hiện đại, vai trò của báo chí đối ngoại càng được khẳng định như một “cầu nối” chiến lược, quảng bá hình ảnh Việt Nam và hỗ trợ địa phương thúc đẩy hợp tác quốc tế, thu hút đầu tư, du lịch và nguồn lực toàn cầu.

Công viên cộng đồng Alpenglow

Alpenglow Community Park, một khu đất rộng khoảng 4.475 m2 mới phát triển tại Bend, Oregon, thể hiện vẻ đẹp tự nhiên của cảnh quan sa mạc. Tên và kiến ​​trúc của công viên được lấy cảm hứng từ các đỉnh núi lửa của Three Sisters và Cascade Mountain Range. Dự án có ba công trình: một gian hàng sự kiện, một khu dã ngoại/nhà vệ sinh và một cầu đi bộ. Bảng màu vật liệu kết hợp thép chịu thời tiết, bê tông có gân và thông Ponderosa có nguồn gốc tại địa phương, lấy cảm hứng từ thảm thực vật bản địa, màu sắc và các khối đá bazan của khu vực.

Ý kiến của bạn

SunGroup
VINGROUP
Rạng Đông
Nam Group
Hưng Thịnh Land
Vinmikh