Ước vọng cầu Long Biên

Ước vọng cầu Long Biên

Những ngày mùa thu tháng 10, đâu đâu cũng không khí kỷ niệm 70 năm tiếp quản Thủ đô. Còn tôi ngắm nhìn Hà Nội từ cây cầu qua sông Hồng đi vào thành phố.
18:35, 13/10/2024

Khi mới 5 tuổi (năm 1964), tôi được cha cho lên cầu Long Biên và nhìn xuống sông Hồng, những xoáy nước liên hồi làm tôi chóng mặt, những cánh buồm nâu lừng lững lướt trên dòng nước. Những năm chiến tranh phá hoại, tôi như bao đứa trẻ Hà Nội qua Long Biên vượt sông Hồng về những miền quê sơ tán, không ít lần vỡ òa khi trở lại sông để về Hà Nội nghỉ Tết, nghỉ hè.

Những năm chiến tranh, các chuyến tàu qua cầu Long Biên đi vào Hà Nội thường vào ban đêm, nhưng mỗi khi về gần tới Hà Nội thì không đứa trẻ nào ngủ cả, nhiều đứa nhìn qua cửa tàu thấy thành phố rực sáng ánh đèn mà mừng rơi nước mắt. Nhìn lên trên cao, những giàn cầu uốn lượn theo nhịp tàu chạy như giục giã bước chân trở về thành phố, tiếng tàu chạy rập rình đập vào đường ray như hồi trống trận trong lồng ngực những đứa trẻ xa nhà sắp được sà vào vòng tay của cha mẹ, ông bà.

Trong “những năm bom đạn vàng như lúa đồng/ bát cơm mùa gặt thơm hào giao thông” (thơ Trần Đăng Khoa), người Hà Nội chỉ mong không còn bom đạn, chia li, dẫu có phải “ăn đói, mặc rét” cũng cam lòng. Bom đạn làm cây cầu đứt gãy, chúng tôi vẫn qua sông bằng cầu phao bắc ở vị trí dưới cầu Chương Dương bây giờ. Nhìn vào cây cầu nhịp còn, nhịp mất lại ước ao được ngồi trên tàu ngước mắt lên thấy những thanh dầm uốn lượn, còn trong tim rộn ràng tiếng rập rình đập vào đường ray.

Ngày hòa bình cũng đến rất nhanh, nhịp cầu xưa đứt gãy cũng đã nối liền, cuộc sống cứ trôi đi, cuốn đi như dòng chảy cuồn cuộn của sông Hồng. Cây cầu vẫn đứng đó, mỗi ngày thêm già nua, cũ kỹ mòn mỏi gánh đỡ những chuyến tàu xe mệt mỏi, tiếng rì rào cần mẫn của xe đạp, xe thồ, những bước chân nặng nề nhọc nhằn rau cỏ, khoai sắn từ những làng quê mang vào Hà Nội. Nó lặng lẽ đứng bên lề của một Hà Nội mỗi ngày một to hơn, cao hơn, có thêm những cây cầu mới to lớn hơn. Không ai còn nhớ đến lời thầm hứa năm nào: hết giặc giã sẽ củng cố cây cầu này vững chắc hơn, trang trí lại đẹp đẽ hơn. Cầu Long Biên bị để mặc cho những thanh sắt rỉ sét nhiều chỗ được hàn lại chắp vá, đậy tạm bợ những tấm sàn cũ nát trực chờ rơi mất…

Cho đến trận mưa lũ tháng 9/2024. Khi sông Hồng lâu lắm mới sôi sục nước chảy, trên thượng lưu có cây cầu gãy, Hà Nội vội vã cấm không cho xe qua cầu và khẩn trương kiểm tra đánh giá, cho cầu Long Biên vào danh sách hơn một trăm cây cầu lớn bé khác nhau nhưng có nguy cơ nguy hiểm do xuống cấp và quá tải của Hà Nội.

Việc sửa cầu khẩn cấp được đặt ra, nhưng sửa thế nào thì câu hỏi đã có cả chục năm nay vẫn không có lời giải đáp. Có ý kiến cho rằng nên làm cầu mới bên cạnh, còn cầu cũ dỡ ra đặt vài đoạn làm hiện vật bảo tàng. Có đề xuất là giữ lại cả cây cầu làm phòng tranh, quán cafe, không cần biết hàng ngày có cả trăm nghìn người vẫn đi qua sông vào phố mưu sinh...

cầu thật
Cây cầu thật và những cây cầu trong mơ (Ảnh do Tác gỉa cung cấp).

TP Hà Nội đã lập tổ công tác hỗ trợ tư vấn cải tạo nâng cấp cầu Long Biên. Khi được tham vấn, các kiến trúc sư Hà Nội đã nêu quan điểm: Nên để Cầu Long Biên được hồi sinh cùng với sự tái thiết tuyến đường sắt dài 100 cây số chạy vòng quanh thành phố, vốn đã có sẵn nền đường, nhà ga, vượt qua sông 2 cầu có sẵn đường sắt: Cầu Long Biên và cầu Thăng Long.

Cầu Long Biên nên được phục dựng nguyên dạng, nhưng được gia cường vững chắc hơn, nền móng vững vàng hơn, ngoài tuyến đường sắt được tái thiết cùng với 2 làn đường bên cho xe đạp, xe máy, còn thêm một tầng đi bộ trên cao, đưa du khách từ phố cổ sang phố mới Long Biên, lại có thể nghỉ chân xuống bãi giữa thưởng ngoạn.

Phương án đề xuất của các kiến trúc sư có thể mới với Hà Nội nhưng nhiều thành phố trên thế giới đã làm từ lâu. Nổi tiếng nhất là cây cầu Bir-Hakeim bắc qua sông Sein (Paris - Pháp) xây dựng từ năm 1878. Năm 1903, sau khi hoàn thành cầu Long Biên, công ty Daydé & Pillé trúng thầu xây dựng lại cầu Bir-Hakeim thành 2 tầng: tầng 1 đi bộ còn tầng 2 chạy tuyến đường sắt đô thị số 6. Đây là tuyến metro bận rộn nhất Thủ đô Paris, chở khoảng 400.000 khách/ngày.

Trải qua hơn 100 năm và khai thác cường độ cao lại không được duy tu bảo trì trong thời gian Đức chiếm đóng (1942 - 1945), ngày nay cầu liên tục được bảo dưỡng cùng với việc hiện đại hóa đoàn tàu để đón hơn 140 triệu du khách tới thăm trung tâm Paris mỗi năm. Tiếp theo là cây cầu sắt chạy xuyên qua trung tâm thành phố Chicago (Mỹ). Cây cầu này xây dựng từ năm 1885 và liên tục được củng cố bảo trì để 43km tuyến đường sắt Blue Line hoạt động trơn tru, chuyên chở 65.000 khách/ngày.

Trong không khí hân hoan kỷ niệm 70 năm tiếp quản Hà Nội, những kiến trúc sư Hà Nội mong ước cây cầu Long Biên già nua được hồi sinh bằng kỹ nghệ do chuyên gia Việt Nam làm chủ, không tốn quá nhiều tiền bạc mà còn đem lại những giá trị cả văn hóa và kinh tế cho Thành phố.

https://daidoanket.vn/uoc-vong-cau-long-bien-10292010.html

Không thể xây nhà chống bão “một kích cỡ” cho tất cả

Mới đây, Thủ tướng Chính phủ đã chính thức phát động “Chiến dịch Quang Trung” tại các tỉnh miền Trung - Tây Nguyên, với mục tiêu xây dựng hơn 1.500 căn nhà an toàn cho người dân vùng lũ và bàn giao trước Tết Nguyên đán 2026. Tuy nhiên, bên cạnh những hiệu quả tích cực, dư luận cũng đặt ra câu hỏi: Giữa một chiến dịch thần tốc và thực tế người dân vẫn phải chạy lũ liên tục hằng năm, đâu là giải pháp kỹ thuật cốt lõi và triết lý thiết kế cần áp dụng để 1.500 căn nhà này thực sự an toàn và bền vững?

Những gợi mở cho mô hình trung tâm hành chính – chính trị tỉnh Lâm Đồng

Lâm Đồng đang đứng trước một thời điểm quan trọng khi phải lựa chọn nền tảng cho một trung tâm hành chính – chính trị mới, có khả năng định hình cấu trúc phát triển của tỉnh trong nhiều thập niên, thậm chí hàng trăm năm tới. Từ việc xác định vai trò thật sự của trung tâm, mô hình tổ chức không gian, phương pháp triển khai cho đến những yếu tố ẩn tàng như bản sắc, sinh thái, nhân lực và năng lực điều phối vùng, bài viết tập trung làm rõ các cơ sở nền tảng, chỉ ra những điểm nghẽn cần được xử lý và gợi mở hướng tiếp cận phù hợp để trung tâm hành chính – chính trị tương lai có thể trở thành trụ cột ổn định và động lực phát triển bền vững của tỉnh Lâm Đồng.

Bùi Xuân Phái – Vì tình yêu Hà Nội

"Phố Phái" trong tranh Bùi Xuân Phái không ồn ào, sầm uất, mà lặng lẽ, bình dị và thân thiết. Đó là những mái ngói thâm nâu, cổ kính, những mảng tường vôi cũ kỹ, phủ lớp bụi thời gian, một vài gánh hàng rong, một vài quán cóc đìu hiu… Ông vẽ phố cổ như đang kể câu chuyện về cuộc đời mình: mộc mạc, giản dị và trầm tĩnh.

KỲ 3: “Linh hồn” của biển và đất – Kiến tạo một siêu đô thị đáng sống

Nếu Kỳ 1 đã “giải mã” thành công “phần mềm” thể chế - một bộ máy hành chính kiến tạo được bảo chứng bằng kỳ tích kép PCI/PAR 2024; và Kỳ 2 đã phân tích “phần cứng” hạ tầng - một hệ thống hậu cần Cảng - Hậu phương vươn tầm quốc tế; thì Kỳ 3 này sẽ đi vào phần cốt lõi, cũng là thước đo tối hậu của một đô thị văn minh: “Linh hồn” của nó.

Kỳ 2: Hạ tầng thân thiện: Chấm dứt hải trình trung chuyển

Nếu “chính quyền thân thiện” là nền tảng thể chế - nơi ý chí cải cách được cụ thể hóa bằng hành động thì “hạ tầng thân thiện” chính là minh chứng vật chất cho khát vọng hội nhập và bứt phá của Hải Phòng. Từ con tàu 13.000 TEU của COSCO cập cảng Lạch Huyện đến chiến lược “Cảng Xanh” hướng tới tiêu chuẩn logistics bền vững, thành phố Cảng đang cho thấy một bước chuyển lịch sử: Chấm dứt hải trình trung chuyển, đưa miền Bắc Việt Nam vươn lên bản đồ hàng hải toàn cầu với tư cách một điểm đến trực tiếp.

Ý kiến của bạn

SunGroup
VINGROUP
Rạng Đông
Nam Group
Mây trà shan
Vinmikh