Giá trị tiềm năng chỉ riêng cho kinh tế du lịch di sản của tỉnh Ninh Bình tính theo công thức của Noonan-2003 tổng hợp từ 129 địa điểm nghiên cứu để tính thử: Hàng năm có từ 5-7 triệu lượt khách du lịch/năm x 42.78 USD (sẵn lòng chi trả du lịch/người) = 192 triệu đến 300 triệu USD/năm; Nếu tính biến (t) theo thời gian, chẳng hạn sau 10 năm, thì Giá trị tiềm năng du lịch di sản của Ninh Bình có thể lên tới hơn 3 tỷ USD/năm - Khoảng 75 ngàn tỷ/năm (Hà Nội hiện nay là 62.000 tỷ/năm). Nếu lựa chọn định hướng phát triển Đô thị di sản thiên niên kỷ - biểu tượng duy nhất ở VN thì tiềm năng chi trả du lịch của du khách có thể lên đến 12 tỷ USD/năm.
Theo dự báo, biến đổi khí hậu (BĐKH) Việt Nam – một trong những quốc gia sẽ chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất trong vài thập niên tới theo những kịch bản sau: mực nước biển dâng, bão lớn, lũ lụt, xói lở… đặc biệt tại các vùng ven biển. Các đô thị không chỉ là một phần nguyên nhân gây ra các vấn đề BĐKH, mà còn đóng vai trò là một nhân tố giải pháp quan trọng để ứng phó. Bài viết sẽ trình bày vắn tắt về đô thị thích nghi và giảm thiểu tác động với BĐKH như một phương thức có thể thay đổi suy nghĩ của chúng ta về việc ứng phó với BĐKH.
Lũ lụt đô thị đã trở thành thường niên. Nghịch lý của quy hoạch còn nhiều nhưng nổi bật ở Châu Á và Đông nam Á, Việt Nam sẽ là lũ lụt đô thị ngày càng tăng cao do biến đổi khí hậu và đặc biệt, sau những hiện tượng bê tông hóa đô thị bằng cách xóa bỏ hệ sinh thái nước và vùng ven đô ngày càng phát triển. Quy hoạch còn đóng vai trò liên kết vùng về tự nhiên, địa hình, khu sinh thái nước, các đầu mối điều tiết nước, đê chắn, kè dẫn, hồ chứa và các không gian “ưu tiên” ngập ít, nhiều, thời gian ngập… để giải cứu các khu vực quan trọng của đô thị. Chính vì lẽ đó, các lý thuyết mới nhất coi nước mưa và nước mặt (kể cả nước lụt) là vốn tài nguyên quí giá của đô thị hiện đại.