Tối đa hóa cơ sở hạ tầng xuống cấp: Tiềm năng tái sử dụng các tòa nhà bỏ hoang thành nhà ở xã hội

Tối đa hóa cơ sở hạ tầng xuống cấp: Tiềm năng tái sử dụng các tòa nhà bỏ hoang thành nhà ở xã hội

Khi nhu cầu nhà ở giá rẻ ngày càng tăng và nguồn cung nhà ở giá rẻ ngày càng khan hiếm, các bên liên quan trong lĩnh vực nhà ở cần phải đổi mới hơn trong cách tiếp cận phát triển nhà ở xã hội. Một cơ hội nằm ở việc khôi phục và tái sử dụng các tòa nhà bỏ hoang. Mặc dù xây dựng nhà mới vẫn là chiến lược chính của các Cơ quan và Hiệp hội Nhà ở, nhưng việc cải tạo các tòa nhà bỏ hoang có thể là một lựa chọn kinh tế hơn. Cách tiếp cận này không chỉ tối đa hóa việc sử dụng cơ sở hạ tầng xuống cấp mà còn mang đến cơ hội kinh tế để tăng nhà ở giá rẻ trong thành phố. Mặc dù việc khôi phục các tòa nhà dân cư bỏ hoang có vẻ là một giải pháp hiển nhiên, nhưng nó càng trở nên quan trọng hơn khi xem xét các tòa nhà thương mại, cơ quan hoặc di tích lịch sử bị bỏ hoang cho nhà ở xã hội.
10:00, 25/09/2025

Năm 2021, Habitat for Humanity đã thực hiện một nghiên cứu có tên "Tái sử dụng không gian trống để ngăn chặn tình trạng vô gia cư ở lục địa Châu Âu". Mục tiêu của nghiên cứu là tìm hiểu khả năng và tính khả thi của việc sử dụng các không gian trống do xã hội sở hữu để giải quyết tình trạng thiếu nhà ở. Vương quốc Anh được chọn làm khu vực nghiên cứu thí điểm, nơi nghiên cứu phát hiện ra rằng khoảng 7.000 cơ sở thương mại và kinh doanh trên khắp Anh, Scotland và Wales, hiện do chính quyền địa phương sở hữu, đã bị bỏ trống trong hơn 12 tháng. Nghiên cứu ước tính rằng những không gian này có khả năng tạo ra hơn 16.000 đơn vị nhà ở bằng cách chuyển đổi các không gian văn phòng bỏ trống, và 3.500 đơn vị nhà ở bằng cách chuyển đổi các không gian bán lẻ bỏ trống.

Nghiên cứu nhấn mạnh sự sẵn có dồi dào của các tòa nhà thương mại và nhà ở bỏ hoang phù hợp để chuyển đổi thành nhà ở. Những bất động sản này chủ yếu thuộc sở hữu của chính quyền địa phương, nhắc nhở chính quyền về vai trò của mình trong việc trợ cấp nhà ở giá rẻ và giảm bớt vai trò của các nhà phát triển tư nhân trong phát triển nhà ở. Những bất động sản này cũng tọa lạc tại vị trí thuận tiện trong các thành phố và thị trấn, được kết nối với các tiện ích thiết yếu được tính vào chi phí nhà ở, chẳng hạn như giao thông, dịch vụ và tiện ích xã hội. Việc ít được sử dụng và cấu trúc không gian linh hoạt của chúng cho phép dễ dàng cải tạo và chuyển đổi thành nhà ở.

Tuy nhiên, những ví dụ thành công nhất của nguyên tắc này, chẳng hạn như nhà lò hơi được tái sử dụng từ một nhà máy vinyl cũ ở Hayes, London, hay một nhà lò hơi được cải tạo ở Hackney thành nhà ở xã hội mới, dường như lại ưu tiên các tòa nhà thương mại và công nghiệp. Điều này là do cấu trúc không gian linh hoạt của chúng và sự gắn bó ít tình cảm của công chúng với những tòa nhà này. Các tòa nhà mang tính tổ chức và lịch sử đặt ra một thách thức lớn hơn.

Trong một bài báo trên tờ Guardian về các tòa nhà văn phòng ở Harlow, Essex được chuyển đổi thành nhà ở, trải nghiệm sống ở đây được ví như một "nhà tù ngoài trời". Không gian được mô tả là nhỏ hẹp, và kết cấu bê tông đúc sẵn với những tấm kính lớn lặp đi lặp lại thiếu đi cảm giác ấm cúng. Một mặt, tiềm năng tạo ra khoảng 65.000 căn hộ giá rẻ từ các tòa nhà văn phòng bỏ hoang cho thấy quá trình này có thể tối đa hóa cơ sở hạ tầng xuống cấp. Mặt khác, nó đòi hỏi sự quy hoạch chu đáo hơn và sự hợp tác của cộng đồng để tạo ra không gian sống phù hợp bên trong chúng.

Những công trình lịch sử hoặc mang tính biểu tượng, mang giá trị tinh thần cho cộng đồng, thường gặp phải sự phản đối khi đề xuất tái sử dụng và đòi hỏi các giải pháp thiết kế sáng tạo. Ví dụ, công ty kiến ​​trúc Tectône đã cải tạo một nhà nguyện cũ thành cửa hàng tiết kiệm và nhà ở xã hội ở Charenton-Le-Pont, Pháp. Nhà nguyện được cộng đồng địa phương trân trọng. Bằng cách hợp tác với họ, các kiến ​​trúc sư đã có thể bảo tồn nét đặc trưng của nhà nguyện đồng thời mở rộng thêm phần tòa nhà để làm nơi chứa cửa hàng tiết kiệm và nhà ở xã hội.

Do đó, việc tái sử dụng các tòa nhà bỏ hoang là một nỗ lực hợp tác đòi hỏi sự tham gia của toàn thể cộng đồng. Nghiên cứu của Habitat for Humanity nhấn mạnh thêm tầm quan trọng của sự hợp tác này trong quá trình chuyển đổi. Chúng tôi khuyến nghị nên hợp tác với các đối tác tư nhân và các bên liên quan, vì đây rất có thể là một con đường bền vững để mua lại bất động sản để chuyển đổi thành nhà ở. Sự hợp tác này cũng cho phép tiếp cận mạng lưới rộng lớn hơn các nhà đầu tư, đối tác tiềm năng và các nguồn tài trợ.

Việc thu hút nhiều bên liên quan ngay từ giai đoạn đầu phát triển sẽ khuyến khích sự đa dạng ý tưởng và ý thức sở hữu chung đối với công trình. Tương tự như nhà ở hợp tác xã, phương pháp này cũng mang đến cho người thuê nhà cơ hội cải tạo công trình với chi phí phải chăng dưới hình thức hợp tác xã, trong khi chính phủ hỗ trợ pháp lý cho việc thuê nhà của họ. Điều này không chỉ mang lại sức sống mới cho các tòa nhà bỏ hoang mà còn khơi dậy ý thức sở hữu và cam kết ở người thuê nhà, giúp duy trì công trình trong thời gian dài hơn.

Khái niệm tái sử dụng các tòa nhà bỏ hoang không chỉ giới hạn ở Vương quốc Anh hoặc châu Âu mà còn lan rộng đến nhiều quốc gia ở Nam Bán cầu. Các thành phố đang phải đối mặt với khủng hoảng nhà ở do chính sách phát triển đô thị từ trên xuống của chính phủ, khiến nhiều công trình bị bỏ hoang và không có người ở. Một ví dụ điển hình là Lagos, Nigeria.

Lagos, với dân số ước tính khoảng 16 triệu người trên diện tích 1.171 km², đang thiếu hụt hơn 3 triệu căn nhà ở. Tuy nhiên, theo The Guardian năm 2019 , cựu thủ đô này có nhiều tòa nhà cơ quan và chính phủ bị bỏ hoang. Tổng cộng có 60 tòa nhà trong khu thương mại trung tâm, cao từ 5 đến 20 tầng, với diện tích trung bình 6.000 m² mỗi tầng. Chúng có tiềm năng giảm 10% tình trạng thiếu hụt nhà ở của thành phố.

Nhiều công trình trong số này từng là các tòa nhà chính phủ với chức năng chính trị quan trọng và ý nghĩa công cộng. Tuy nhiên, kể từ khi thủ đô được di dời, chúng đã mất đi tính hữu dụng và hiện đang tìm kiếm những mục đích mới. Nghiên cứu từ Habitat for Humanity cho thấy những tòa nhà này, thuộc sở hữu của chính phủ, có thể cung cấp nhà ở xã hội giá rẻ, thực hiện trách nhiệm của chính phủ đối với người dân. Các thành phố như Accra, Dakar và Rio de Janeiro cũng đang đối mặt với những tình huống tương tự. Việc phát triển nhà ở xã hội bên trong những công trình này sẽ mang lại sức sống mới cho những tòa nhà đang xuống cấp, thúc đẩy các cộng đồng và nền tảng xã hội mới trong thành phố.

archdaily

Kiến trúc của sự kiềm chế: Khi lựa chọn không xây dựng trở thành thiết kế

Trong một thế giới đang đối mặt với sự cạn kiệt sinh thái và bão hòa không gian, hoạt động xây dựng đã trở thành biểu tượng của cả sáng tạo lẫn tiêu dùng. Trong nhiều thập kỷ, tiến bộ kiến ​​trúc được đo lường bằng những điều mới mẻ: vật liệu mới, công nghệ mới, những tượng đài mới của tham vọng. Tuy nhiên, ngày nay, ngành kiến ​​trúc ngày càng được định hình bởi một dạng trí tuệ khác, một dạng trí tuệ coi trọng những gì đã có. Các kiến ​​trúc sư đang học được rằng làm ít hơn có thể đồng nghĩa với thiết kế nhiều hơn, và sự thay đổi này đánh dấu sự xuất hiện của cái mà người ta có thể gọi là kiến ​​trúc tiết chế: một thực hành được định nghĩa bằng sự cẩn thận, bảo trì và lựa chọn có chủ đích không xây dựng.

Bài toán kẹt xe ở TPHCM: bắt đầu từ đâu ?

Nhìn ở góc độ đô thị học, giao thông là “hệ tuần hoàn máu” của thành phố. Khi mạch máu tắc, mọi cơ quan khác suy yếu: sản xuất đình trệ, dịch vụ chậm chạp, y tế khẩn cấp bị chậm trễ, chất lượng sống suy giảm. Việc điều trị căn bệnh này không thể tiếp tục theo kiểu chắp vá – mở thêm vài làn đường, nới thêm cây cầu – mà phải xem tổng thể cấu trúc đô thị, hành vi di chuyển và mô hình quản trị giao thông.

Từ kinh nghiệm phát triển đô thị ven sông đến “trục cảnh quan sông Hồng”

Bên ngoài con đê sông Hồng, nơi ít người ngoái nhìn tới, là những xóm nhỏ nơi sinh sống từ những bước chân tha hương của biết bao phận người. Họ đến từ mọi miền, mang theo đôi bàn tay chai sần và ước vọng đổi đời, sống những ngày lam lũ quanh năm chỉ để con cái được học hành tử tế hơn họ. Có người tích cóp cả đời mới dựng được căn nhà tầng đơn sơ; có cả chục con người vẫn ở trong những phòng trọ chưa đầy mười mét vuông. Họ là những người mang cả quê hương lên Hà Nội, làm đủ thứ nghề: thợ hồ, bán hàng rong, chạy xe, làm đủ thứ nghề để chắt chiu từng đồng nuôi con ăn học. Có gia đình dành dụm mấy chục năm mới dựng được căn nhà vững chãi; nhưng cũng có hàng nghìn con người thuê trọ trong những gian phòng ẩm thấp, chỉ đủ kê chiếc giường và cái gác bếp nhỏ - để rồi sáng hôm sau lại hòa vào dòng người mưu sinh. Những xóm thợ, ngõ nhỏ ấy tồn tại trong sức sống đô thị, những con người góp phần không nhỏ cho thành phố. Không ai muốn nhếch nhác, nhưng cũng không đủ điều kiện để thay đổi. Giờ đây, khi thành phố bàn chuyện chỉnh trang, cải tạo hay di dời …thì vấn đề không chỉ nằm ở bản vẽ hay phương án đầu tư, mà nằm ở chỗ: làm thế nào để những con người đã dồn cả đời vào mảnh đất bãi ấy không bị bỏ lại phía sau trong một cuộc thay đổi quá lớn và quá nhanh.

Đô thị hoá không chỉ là mở rộng diện tích, mà là mở rộng tầm nhìn

Ba thập kỷ qua, tốc độ đô thị hóa của Việt Nam được xem là một trong những hiện tượng đáng chú ý của châu Á. Nhiều khu đô thị, dân cư, khu công nghiệp, các công trình cao tầng mọc lên theo nhu cầu phát triển kinh tế cùng sự gia tăng dân số đến với các đô thị lớn. Bên cạnh đó là một hệ quả ngày càng rõ rệt: tần suất và mức độ ngập lụt, triều cường, sạt lở gia tăng sau những đợt bão lũ vừa qua ở một số đô thị lớn như Hà Nội, TPHCM, đặc biệt là ở miền Trung và Đà Nẵng. Điều này cho thấy sự tác động không chỉ đơn thuần là do “thiên tai” mà còn biểu hiện của tính chủ động trong việc hoạch định chiến lược, kế hoạch, quy hoạch chưa sát với thực tế của quy luật tự nhiên, đất, nước, dòng chảy, biến đổi khí hậu. Bài viết này đặt ra câu hỏi: nếu ta nhìn lại các cấp độ Quy hoạch từ các chuyên ngành bằng lăng kính khoa học: vật lý - địa chất - thủy văn - sinh thái, liệu có thể rút ra nguyên lý để giúp chúng ta sống hài hòa hơn với thiên nhiên và giảm thiểu rủi ro ?

Thiết kế an toàn: Cách các kiến ​​trúc sư và giám định pháp y suy nghĩ lại về an ninh trên mọi quy mô

Nhiều thập kỷ sau sự kiện 11/9 và bạo lực hàng loạt đã gây áp lực buộc các thành phố, tại Hoa Kỳ và trên toàn cầu, phải xem xét lại ý nghĩa của "an toàn". Đó là về rào chắn, cọc tiêu, giám sát? Hay là về niềm tin, khả năng hiển thị, bằng chứng, khả năng phục hồi? Một số dự án đang đối mặt với những câu hỏi này ở nhiều quy mô khác nhau để chứng minh cách kiến ​​trúc và tư duy pháp lý có thể cùng nhau bảo vệ cộng đồng và đời sống dân sự.

Ý kiến của bạn

SunGroup
VINGROUP
Rạng Đông
Nam Group
Mây trà shan
Vinmikh