Đến năm 2030, Thừa Thiên Huế là đô thị di sản đặc trưng của Việt Nam

Đến năm 2030, Thừa Thiên Huế là đô thị di sản đặc trưng của Việt Nam

Phó Thủ tướng Chính phủ Trần Hồng Hà vừa ký Quyết định số 1745/QĐ-TTg phê duyệt Quy hoạch tỉnh Thừa Thiên Huế thời kỳ 2021-2030, tầm nhìn đến năm 2050, với mục tiêu tổng quát đến năm 2025, Thừa Thiên Huế trở thành thành phố trực thuộc Trung ương; đến năm 2030 là đô thị di sản đặc trưng của Việt Nam; một trong những trung tâm lớn, đặc sắc của khu vực Đông Nam Á về văn hóa, du lịch...
11:05, 02/01/2024

Quan điểm quy hoạch Thừa Thiên Huế là tổ chức không gian phát triển theo hướng mô hình đô thị trực thuộc Trung ương trên nền tảng bảo tồn, phát huy giá trị di sản cố đô và bản sắc văn hóa Huế, với đặc trưng văn hóa, di sản, sinh thái, cảnh quan, thân thiện môi trường và thông minh; gắn với các hành lang Bắc - Nam và hành lang kinh tế Đông - Tây, hành lang kinh tế đô thị hướng biển và thúc đẩy liên kết nội vùng, liên kết vùng. Tỉnh phát triển kết cấu hạ tầng đồng bộ, hiện đại, thông minh, đặc biệt là kết cấu hạ tầng giao thông, đô thị thông minh, thủy lợi và phòng chống thiên tai, hạ tầng các khu chức năng. Đồng thời đẩy mạnh cải thiện môi trường đầu tư kinh doanh; huy động, phân bổ và sử dụng có hiệu quả mọi nguồn lực đầu tư từ các thành phần kinh tế.

Tỉnh phát huy các tiềm năng, lợi thế so sánh, vị trí chiến lược, cửa ngõ của hành lang kinh tế Đông - Tây với văn hóa, lịch sử đặc sắc, phong phú, trọng tâm là di sản văn hóa vật thể, phi vật thể được UNESCO công nhận cùng nguồn tài nguyên thiên nhiên đa dạng với sông Hương núi Ngự, đầm phá Tam Giang - Cầu Hai; sử dụng hợp lý và hiệu quả các nguồn tài nguyên, phát triển hài hòa với cảnh quan tự nhiên, bảo tồn hệ sinh thái rừng đầu nguồn, chủ động phòng chống thiên tai, thích ứng với biến đổi khí hậu. Tỉnh phát huy vai trò, vị thế là đô thị trung tâm; trung tâm văn hóa, du lịch; y tế; khoa học và công nghệ; giáo dục và đào tạo của vùng Bắc Trung Bộ và duyên hải miền Trung, cấp quốc gia, khu vực Đông Nam Á, quốc tế.

Mục tiêu tổng quát đến năm 2025, Thừa Thiên Huế trở thành thành phố trực thuộc Trung ương; đến năm 2030 là đô thị di sản đặc trưng của Việt Nam; một trong những trung tâm lớn, đặc sắc của khu vực Đông Nam Á về văn hóa, du lịch và y tế chuyên sâu; một trong những trung tâm lớn của cả nước về khoa học và công nghệ, giáo dục và đào tạo đa ngành, đa lĩnh vực, chất lượng cao; trung tâm kinh tế biển mạnh của cả nước; quốc phòng, an ninh được đảm bảo vững chắc; đời sống vật chất và tinh thần người dân đạt mức cao.

http://baovanhoa.vn/van-hoa/di-san/artmid/488/articleid/73262/den-nam-2030-thua-thien-hue-la-do-thi-di-san-dac-trung-cua-viet-nam

Kiến trúc như một quyền lực mềm: Ngoại giao văn hóa và vai trò của nó trong việc định hình sản xuất kiến ​​trúc

Ngoại giao văn hóa đề cập đến việc sử dụng biểu đạt văn hóa và trao đổi sáng tạo để thúc đẩy sự hiểu biết và xây dựng mối quan hệ giữa các quốc gia. Trong bối cảnh này, kiến ​​trúc từ lâu đã đóng một vai trò đặc biệt. Không chỉ dừng lại ở khía cạnh chức năng và thẩm mỹ, kiến ​​trúc còn là phương tiện giao tiếp, một ngôn ngữ mà qua đó các quốc gia thể hiện bản sắc, giá trị và tham vọng trên trường quốc tế.

Tái thiết kiến ​​trúc như một ký ức văn hóa: Nghịch lý của di sản luôn mới mẻ

Kiến trúc - một trong số ít các hiện vật văn hóa được tạo ra để công chúng sinh sống, bảo tồn và thường có khả năng trường tồn qua nhiều thế kỷ - đóng góp đáng kể vào bản sắc văn hóa của các địa điểm và con người. Trong lịch sử, các công trình thể hiện thái độ, ảnh hưởng và quyền lực của tổ chức; chúng là minh chứng rõ ràng cho văn hóa. Tuy nhiên, tuổi thọ lại làm phức tạp việc bảo tồn: khi một công trình được xây dựng lại, sửa chữa hoặc lắp ráp lại hoàn toàn, thì theo nghĩa nào nó vẫn là cùng một công trình?

Ngôn ngữ của ánh sáng: Cách đọc ánh sáng và bóng tối trong kiến ​​trúc

Hãy tưởng tượng nếu ánh sáng không chỉ mang lại tầm nhìn tối ưu cho các tác vụ mà còn truyền tải ý nghĩa. Các tiêu chuẩn với mức độ lux (độ rọi) khuyến nghị cho các tác vụ thị giác khác nhau đã dẫn đến sự hiểu biết định lượng về ánh sáng. Tuy nhiên, ánh sáng cũng có thể được sử dụng để tạo cảm xúc trong phòng và kiến ​​trúc. Liệu có đủ để coi ánh sáng là ngôn ngữ do kiến ​​trúc sư hoặc nhà thiết kế nội thất truyền tải và được cư dân và người dân tiếp nhận? Việc bổ sung góc nhìn ký hiệu học có thể giúp nhận ra cách ánh sáng và bóng tối góp phần tạo nên ý nghĩa của môi trường xây dựng.

Vai trò của bóng râm trong kiến ​​trúc bản địa

Bất cứ khi nào ánh sáng chiếu vào một bề mặt, sẽ có một cái bóng, bất kể tiêu điểm của nó không đáng kể đến mức nào. Đường viền sẽ khó nhìn thấy, nhưng các hình dạng khác sẽ nổi bật lên trong trò chơi ánh sáng và bóng tối này. Trong trường hợp được chiếu bởi vũ điệu mặt trời, một động lực tiềm ẩn được thêm vào bóng tối có thể được sử dụng để tăng cường các hiện tượng hàng ngày, phá vỡ sự đơn điệu của không gian. Các lỗ mở trực giao trong một hành lang dài hoặc các mảnh dệt trong sân là những ví dụ về các yếu tố xây dựng tạo ra các mảng sáng và tối, mang lại sự thích thú về mặt thẩm mỹ và sự thoải mái về nhiệt cho người sử dụng.

Mạng xã hội đang viết lại du lịch văn hóa kiến ​​trúc như thế nào

Trong lịch sử, giống như các hình thức văn hóa khác, kiến ​​trúc đã được ghi chép, chia sẻ và quảng bá chủ yếu thông qua sách báo. Sách, báo và tạp chí truyền tải những lập luận và hình ảnh của ngành, và bởi vì thực hành kiến ​​trúc phụ thuộc rất nhiều vào giao tiếp thị giác, các tạp chí in đã tạo nên cầu nối giữa các ấn phẩm học thuật và tạp chí thương mại. Trong những thập kỷ sau chiến tranh, những tập sách được xuất bản đẹp mắt đã lưu giữ một quan điểm chung, thể hiện những gì mà lĩnh vực này được coi là đáng thảo luận hoặc mang tính mẫu mực.

Ý kiến của bạn

SunGroup
VINGROUP
Rạng Đông
Nam Group
Hưng Thịnh Land
Vinmikh